Ở một mình là sự khởi đầu của người mạnh mẽ
Ở một mình là tập hợp tất cả năng lượng để khắc phục khuyết điểm, đó là sự khởi đầu của một người thực sự mạnh mẽ.
Trong mắt Trang Tử, một mình chính là cảnh giới tối cao. Những người đạt đến trạng thái này giống như những bậc thầy vô song, bế quan tu luyện để trở nên bất khả chiến bại.
Ở một mình là an nhiên tĩnh lặng
Sách Trang Tử có viết: “Trời đất rộng lớn tuyệt mỹ nhưng không nói thuyết, bốn mùa có quy luật rõ ràng nhưng không thảo luận, vạn vật đều ẩn chứa đạo lý nhưng không phô diễn”.
Vạn vật trên thế giới đều tĩnh lặng, không diễn đạt bằng lời, chỉ có những kẻ nóng nảy mới huyên thuyên không ngừng.
Trên đời này, không ai có thể tránh khỏi cô đơn. Sinh ra một mình, chết đi một mình, từ sum họp đến chia ly, không ai có thể đồng hành mãi mãi.
Trò chuyện với người khác có thể giải tỏa nỗi cô đơn, nhưng nó không thể chữa khỏi sự cô đơn. Bạn càng nói nhiều thì lòng bạn càng trống rỗng, khi bạn ngừng nói thì sự cô đơn sẽ ùa về trong tích tắc.
Trên thực tế, có một số chuyện, thay vì nói ra, tốt hơn là bạn nên tự mình “tiêu hóa” chúng, kể cho người khác nghe sẽ trở thành một trò cười.
Đừng phản bội khoảng thời gian một mình dành cho bản thân, không còn ồn ào, không còn sợ hãi và chỉ khi ở một mình, bạn mới ngẫm ra nhiều điều.
Ở một mình là tự thấu hiểu bản thân
Một số người cho rằng tụ họp đông đúc thực chất cũng là chỗ của nhiều người cô đơn; người cô độc lại là người tự do. Khi ở một mình, anh ta mới thấy được con người chân thật nhất của mình và giải phóng nội tâm bên trong.
Những người thích giao đu đã và đang trên đường tìm kiếm nhưng hiếm ai có được một hoặc hai người bạn tri kỉ.
Ở một mình cho chúng ta thời gian để hòa hợp với bản thân và làm những gì chúng ta thích, thậm chí nếu ở một mình, chúng ta cảm thấy thoải mái và tự do.
Những người khách sáo thường phải sống một cách mệt mỏi, uốn mình theo người chỉ khiến bản thân trở nên nhỏ bé, hèn mọn. Cuộc sống là quý giá, vậy nên đừng để bị cản trở bởi những người thích nói chuyện phiếm mà lãng phí thời gian vô ích.
Cô độc đích thực có thể tránh được sự can thiệp của bên ngoài và giữ được sự tự do của nội tâm.
Ở một mình là củng cố bản thân
Một số người nói: “Hoặc là cô độc, hoặc là tầm thường”.
Tất cả những người sống dựa vào mình đều phải một mình gánh chịu mọi mưa gió. Nếu không có sự động viên hay an ủi, người ta phải một mình chịu đựng những nỗi đau của những thời khắc đen tối nhất.
Đừng sợ rơi vào hoàn cảnh khó khăn, bất cứ điều gì không thể hạ gục bạn cuối cùng sẽ khiến bạn trở nên mạnh mẽ hơn. Mỗi người thành công đều từng tự ngược dòng đi lên, một mình bước qua những giai đoạn gian khó. Đằng sau những khoảnh khắc huy hoàng là những nỗi đau và nước mắt không ai biết.
Bạn chọn là một con soi đơn độc, học cách chịu đựng sự cô đơn và biến cô đơn thành sức mạnh hay bạn chọn là một con cừu hùa theo đám đông để bám vào những sự an toàn không chắc chắn?
Sau khi trải qua một thời gian tu tập đơn độc, người ta có thể nội tâm hóa thân tâm và khai sáng trí tuệ bên ngoài.
Những người bước đi một mình đều là những vai có sức mạnh, người như vậy sẽ hiếm khi thất bại trong suốt quãng đời còn lại.
Trong thời cổ đại, các vị thánh và hiền nhân đều cô đơn, và những người thực sự mạnh mẽ đều là những kẻ độc hành.
Ở một mình cho chúng ta thời gian để quan sát bản thân, tránh xa sự hối hả và nhộn nhịp của giao tiếp xã hội, trở về với sự bình yên bên trong.
Ở một mình khiến bản thân trở nên ngoan cường, không ỷ lại vào sức mạnh của người khác và không quan tâm đến quan điểm của người khác.
Hãy trân trọng thời gian ở một mình, sống thật với bản thân và thành tựu chính mình trong khoảng thời gian hữu hạn.
Lan Anh